Chương 49: Đưa tay cho anh (1) Con gái hỏi cô chuyện ngượng nhất cô từng làm là gì. Cô trả lời: lúc học Đại học, chị em của mẹ gặp phải một tên thay lòng đổi dạ, mẹ đã lao tới ký túc xá của hắn, dùng hết sở học cả đời để chửi bới người kia. Nhưng người Như thế nào; Tại sao; Cái gì; Là gì; Blog khác; Dù Quên Em dân Nhớ mãi Tình Yêu lồng tiếng. 14/10/2022 Chưa từng nghĩ sẽ có ngày tôi không mong muốn nhìn thấy bình minh đến như thế. Tôi vuốt ve mái tóc dài của nàng, tham lam tận hưởng mùi hương ngọt ngào thoảng qua cánh mũi. truyện Chưa Từng Yêu Em Như Thế của Tác giả (Hồng Cửu), ebook full PRC, ePub full, Mobi full và PDF tạo bởi TTC: Siêu phẩm Chưa Từng Yêu Em Như Thế của tác giảHồng Cửu mở ra câu chuyện ngôn tình online, cô tìm trên mạng thuê một anh để vềquê ăn Tết, người đến ứng tuyển lại là cậu em khóa dưới của cô.Cô Chương 1: trước đó chưa từng yêu em như thế. Cô kiếm tìm trên mạng thuêmột anh để về quê ăn uống Tết, fan đến ứng tuyển lại là cậu em khóa dướicủa cô. Cô phủ nhận – em trai à, chị nhưng mang em về bố mẹ sẽ tưởng chị đầu độc thiếu nhi của nhà nước đó . Tuy rằng trải qua một buổi tối khiến người ta phải suy nghĩ vẩn vơ, nhưng Hứa Huyễn chưa bao giờ nghĩ Vạn Tùng Đào có ý gì với mình, khi cô làm sai việc thì vẫn trách mắng tơi bời, một chút nương tay cũng không có. Hứa Huyễn bị anh mắng khóc không biết bao nhiêu lần nghiêm trọng nhất, Hứa Huyễn chỉ quên thu dọn bản thảo, vậy mà trong cuộc họp Vạn Tùng Đào không chút lưu tình ở ngay trước mặt tất cả đồng nghiệp thậm chí là cấp trên phê bình cô một hồi. Cô không chịu nổi, tan họp ngay lập tức chạy vào phòng vệ sinh ôm mặt Dư khuyên cô “Huyễn Huyễn à, đừng khóc nữa, anh ta cũng không phải nhằm vào một mình cậu, ai làm sai anh ta cũng mắng vậy mà!” Nhưng Hứa Huyễn không nghĩ vậy, cô cảm thấy trong tất cả những người phạm lỗi, chỉ có mình cô phải chịu trách phạt nghiêm khắc ngày sau đó Hứa Huyễn đều trốn Vạn Tùng Đào, văn kiện có thể nhờ người nào đưa thì nhờ người ấy đưa hộ, muốn xin ý kiến thì có thể tìm người thay thế, nếu bất đắc dĩ chạm mặt thì vội vàng chào hỏi rồi nhanh chóng lẩn đi, buổi tối tan ca nhất định phải xem Vạn Tùng Đào đã đi chưa thì mới ở lại, nếu không thà cô ôm máy tính đến quán Starbucks dưới mục gần tới lúc được xét duyệt thì lại xảy ra chút chuyện, tình hình có chút không mấy lạc quan, tất cả mọi người đều bận đến sứt đầu mẻ trán. Bởi vậy Vạn Tùng Đào không có thời gian soi mói cô. Chỉ là có hôm tăng ca đến nửa đêm, lúc anh xuống lầu mua cà phê thì gặp cô, đến nói với cô hai câu. Câu thứ nhất là “Muộn thế này rồi, muốn tăng ca thì về công ty đi, nơi này không an toàn.” Câu thứ hai là “Đừng giận dỗi, tôi nghĩ em cũng hiểu đạo lý này Yêu cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi.” Nói xong anh đi ngay, còn lại Hứa Huyễn ôm máy tính ngồi ngây người ở Starbucks, trong lòng như dời sông lấp tuần sau hạng múc đưa lên trên xét duyệt. Trước khi đi ai nấy đều vô cùng hồi hộp, bởi vì không biết mọi sự cố gắng của bọn họ có được đền đáp không hay cứ thế trôi theo dòng nước. Bọn họ đều đặt hy vọng vào Vạn Tùng Đào, cầu mong rằng anh có thể thông qua xét duyệt trôi chảy. Bọn họ biết, vào lúc này Vạn Tùng Đào cũng không dễ dàng, tuy rằng trước đây anh đã từng làm nhiều hạng, nhưng chắc chưa có cái nào khó giải quyết như thế họ không dám đi gõ cửa giục anh xuất phát, họ biết anh hiểu rõ trong lòng. Lúc đám người đang ngồi ở ngoài sảnh, bỗng nhiên thư ký gọi Hứa Huyễn.“Hứa Huyễn, tổng giám đốc Vạn gọi cô đấy!”Hứa Huyễn giật mình đứng dậy, dưới những con mắt nhìn chòng chọc của mọi người đi về phía văn phòng của Vạn Tùng Đào. Vừa bước vào cửa là một trận trời đất quay cuồng. Là Vạn Tùng Đào, anh đứng chờ ở cửa, cô vừa đi vào liền lập tức đóng cửa, sau đó áp cô vào tường, dán chặt vào người cô hỏi “Hứa Huyễn, bây giờ tôi muốn hôn em, được không?”Hứa Huyễn đơ tại chỗ! Chờ lúc phản ứng lại, anh đã dùng sức mà hôn lên môi cô. Anh hôn vô cùng mạnh mẽ, thậm chí là điên cuồng, Hứa Huyễn ngây ra. Chờ khi anh buông cô ra, ngoại trừ trợn mắt nhìn anh vội vàng thở dốc, cô không nói được điều gì mắt anh đầy áy náy “Xin lỗi, tôi chỉ…..Hơi căng thẳng!”Hứa Huyễn nhìn anh chằm chằm không chớp mắt, lo lắng hỏi “Vậy bây giờ thì sao?”Ánh mắt anh sâu thẳm “Còn một chút. Nhưng cũng tốt hơn nhiều rồi!”Hứa Huyễn bám hai tay lên bờ vai anh rồi kéo xuống, có chút vụng về nhưng không chút nào chậm trễ hôn lại anh. Anh ngẩn người, lập tức đảo khách làm chủ. Cách một cánh cửa, người bên ngoài rối loạn chờ đợi, còn hai người bên trong hôn nhau đến không biết trời lúc lâu sau, cửa mở. Vạn tùng Đào một thân khí chất trầm ổn tự tin đi ra, theo phía sau là Hứa Huyễn với hai gò má đỏ rực, liên tục vuốt vuốt sợi tóc hai bên thái dương.” Đi thôi!” Vạn Tùng Đào như không có chuyện gì xảy ra tự nhiên gọi mọi người ” Chúng ta xuất phát!” trình chờ đợi rất sốt ruột, cuối cùng truyền đến tin tức mục được thông cả lo lắng trong lòng mọi người giống như kim châm xẹp xuống, vui mừng đến suýt lệ cũ, sau khi hạng mục được thông qua, tan sở tất cả mọi người tập trung ăn một bữa liên hoan để chúc mừng. Cả buổi chiều mọi người vô cùng phấn khởi, một mặt chờ đến buổi tối, một mặt không ngừng nhớ lại từng chi tiết nhỏ trước khi hạng mục được thông qua.“Mọi người biết không!” một đồng nghiệp đối diện đồng nghiệp khác nước bọt văng tứ tung miêu tả “Tổng giám đốc Vạn được gọi là Hoàng Tảo Thiên Quân muôn vàn khí thế! Toàn bộ mọi vấn đề, cho dù có khó khăn thế nào không thể làm khó được tổng giám đốc Vạn của chúng ta, tất cả đều bị năng lực hơn người của anh ấy giải quyết hết!”Hứa Huyễn ở một bên lắc đầu, người này rõ ràng quá hưng phấn, dùng lung tung thơ ca hết rồi. Ban đầu cô cũng rất vui, không chỉ bởi vì hạng mục được thông qua, còn vì……Nghĩ đi nghĩ lại, mặt cô lại nóng lên. Đang thẹn thùng, chợt cô nghe thấy tiếng ầm ĩ. Ngẩng đầu lên, cô nhìn thấy Tiểu Dư mang vẻ mặt không thể tin nổi mà chạy đến.” Huyễn Huyễn, Huyễn Huyễn, không hay rồi! Lúc nãy em nghe Mỹ Mi nói tổng giám đốc Vạn muốn từ chức! Nói là đơn từ chức đã sớm đưa rồi, chỉ chờ hạng mục thông qua là sẽ rời đi.” Bút trong tay Hứa Huyễn bỗng chốc rơi xuống cả mọi người chạy đến chỗ cô hỏi “Hứa Huyễn cô có biết chút gì không? Buổi chiều tổng giám đốc Vạn gọi cô vào lâu như vậy, anh ấy không nói gì với cô sao?Hứa Huyễn ngơ ngác lắc đầu, mọi người đưa mắt nhìn nhau.” Tại sao tổng giám đốc Vạn lại thôi việc chứ? Mới đến không lâu, làm việc cẩn thận, hạng mục cũng thông qua rồi, sao lại phải đi? Khó khăn lắm mới gặp được một vị lãnh đạo ưng ý như vậy, mặc dù bình thường anh ấy hay phê bình chúng ta rất nghiêm khắc, nhưng đó là vì chúng ta thực sự phạm sai lầm, trước mặt cấp trên anh ấy bảo vệ chúng ta nhiều lắm đấy! Thật không muốn anh ấy đi chút nào!”Hứa Huyễn trong lòng rối bời, không nghe được điều gì khác lúc sau mọi người thấy Vạn Tùng Đào ôm thùng giấy đi từ trong phòng làm việc ra, tất cả cứng ngắc tại chỗ không biết nên nói gì. Ngược lại Vạn Tùng Đào mở miệng trước “Đứng đơ ra đó làm gì? Không phải nói cùng nhau đi ăn liên hoan sao? Đi thôi! Vui vẻ lên nào, coi như tiễn tôi luôn có được không? !” Lúc này mọi người mới lục tục đi xuống lầu thang máy, Hứa Huyễn đứng bên cạnh Vạn Tùng Đào, cô rất muốn hỏi vì sao anh từ chức, nhưng tất cả mọi người đều ở đây, cô không tiện hỏi điều lúc đồ ăn mang lên, uống chút rượu, bầu không khí mới khá hơn một chút, mọi người thay phiên nhau chúc rượu Vạn Tùng Đào, thừa lúc hỏi Vạn Tùng Đào vì sao lại từ chức, nhưng anh chỉ cười mà không nói gì, uống rượu xong như có như không liếc nhìn Hứa Huyễn ngồi bên kia. Đến lượt Hứa Huyễn và Tiểu Dư đi chúc rượu, sau khi uống xong, Tiểu Dư về chỗ ngồi trước, Hứa Huyễn lại không đi. Cô lấy hết can đảm, hỏi Vạn Tùng Đào vì sao từ chức. Mọi người tưởng rằng Vạn Tùng Đào cũng sẽ chỉ cười mà không nói, kết quả bọn họ đều đoán Tùng Đào đặt chén rượu lên bàn, quay người nhìn Hứa Huyễn, bỗng nhiên dang tay ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng nói một câu vào tai Huyễn liền Tùng Đào buông Hứa Huyễn ra, quay về phía đồng nghiệp chắp tay xin khoan dung, mọi người ép hỏi anh vừa nói gì với Hứa Huyễn, có phải là ba chữ Anh yêu em không. Vạn Tùng Đào nhướn mày nhìn Hứa Huyễn ” Mọi người hỏi cô ấy là biết!” Mọi người đều quay sang nhìn Hứa lông mi Hứa Huyễn còn đọng lại vài giọt nước mắt, nhưng trên mặt lại cười vô cùng sáng lạn, lắc đầu nói ” Anh ấy sẽ không nói câu tầm thường như vậy đâu!” Sau đó mặc kệ mọi người làm mọi cách ép hỏi, không ai có thể cạy miệng Hứa Huyễn nói cho họ biết đến cùng Vạn Tùng Đào đã nói gì với sau này, Tiểu Dư uy hiếp Hứa Huyễn ” Nếu như cậu không nói cho mình biết năm đó Vạn Tùng Đào đã nói gì, ngày mai mình sẽ không làm phù dâu cho cậu nữa!” Hứa Huyễn đành bất đắc dĩ nói cho cô ấy biết những lời năm đó Vạn Tùng Đào nói Anh từ chức, là muốn giống như bây giờ, không cần quan tâm đến quy định công ty gì cả, lúc muốn ôm em là có thể quanh minh chính đại Dư cảm thấy, khi Hứa Huyễn nói những lời này, hạnh phúc trên mặt như muốn nhấn chìm người ta. Thể loại mẩu chuyện nhỏ, ngọt ngào, đáng yêuRaw Diệp ThầnConvert Yên YênChuyển ngữ Tặc Gia, Sơ Vũ, Hoa Hướng DươngBiên tập Tặc GiaMột câu chuyện tình yêu với những diễn biến nhẹ nhàng, từng bước từng bước đưa độc giả dõi theo một câu chuyện thật chân thật và giản dị của lứa 1 Chưa từng yêu em như tìm trên mạng thuê một anh để về quê ăn Tết, người đến ứng tuyển lại là cậu em khóa dưới của cô. Cô từ chối – em trai à, chị mà mang em về bố mẹ sẽ tưởng chị đầu độc mầm non của tổ quốc đó. Cậu ta lại phủ quyết lời từ chối của cô Tôi hết tiền ăn cơm rồi, chị không đưa tôi về tôi sẽ chết luôn đấy. Cô đành phải dẫn cậu về nhà. Quả nhiên, bố mẹ phản đối Trẻ như thế, con lấy tiền ra lừa nó chứ gì? Cô quanh co đáp, không ngờ cậu ấy lại đứng ra cản lại Là cháu lừa cô ấy, cháu không thiếu tiền, cháu chỉ thích cô ấy mà thôi!Chương 2 Để anh yêu em nhéLần đầu tiên đi cắt tóc ở chỗ anh, anh vẫn là một tay mới vào nghề, cắt tóc cô đến xấu thiên xấu địa. Anh ta xin lỗi mãi, cô nói không sao đâu anh lấy thân chuộc tội là được rồi, mặt anh đỏ rực như lửa cháy. Sau đó cô vẫn luôn đến làm tóc ở cửa tiệm của anh. Mấy năm sau, danh tiếng của anh vang xa, trở thành một thợ làm đầu cao cấp, bao nhiêu người giàu có muốn mời mà không được, chỉ riêng cô, chỉ cần gọi là anh sẽ đến. Cô nói anh không có giá chỉ cả, anh cầm tóc cô mỉm cười Anh lấy thân báo đáp thật 3 Để em đuổi theo anhCô vừa tới công ty đã thích anh, thế là tăng tốc vội vàng theo đuổi, không quan tâm đến ánh mắt mọi người. Hình như có vẻ anh không chịu nổi, chưa bao giờ vui vẻ với cô, cứ bảo đừng phiền tôi mãi. Rốt cục đến một ngày cô nghe nói anh là con trai ông chủ, khi đó mới hiểu được ánh mắt khinh bỉ của mọi người. Cô lùi bước. Nhưng mấy ngày sau anh lại tức giận hầm hầm tới hỏi “Sao không theo đuổi anh nữa? Cô nói cô không muốn người ta nói mình hám giàu. Anh tức tối hất bàn Ông đây có tiền, đâu có phải không cho em được!Chương 4 Nghe nói anh yêu emHọ biết nhau qua xem mắt. Sau khi kết hôn anh vẫn ăn chơi như trước, cô cũng không để ý. Có hôm anh đi tán gái ở hộp đêm với bạn bè, một nhóm nam nam nữ nữ, bị cô và đồng nghiệp bắt gặp. Bạn bè của anh đều đổi sắc, sợ cô biết sẽ nổi điên. Ai ngờ cô chỉ cười hì vỗ vỗ vai anh Cô gái tóc dài kia đẹp lắm, nhưng phải kiềm chế một chút, em đang định có em bé mà. Nói xong, vừa định đi lại bị anh kéo lại Khó lắm anh mới chọn được nơi em hay lui tới để em nhìn thấy, thế mà em còn chẳng thèm 5 Đưa tay cho anhCon gái hỏi cô chuyện ngượng nhất cô từng làm là gì. Cô trả lời lúc học đại học, chị em của mẹ gặp phải một tên thay lòng đổi dạ, mẹ đã lao tới kí túc xá của hắn, dùng hết sở học cả đời để chửi bởi người kia. Nhưng người kia lại không hề biết xấu hổ, mẹ càng chửi hắn càng cười. Mãi đến khi có người gõ cửa vào nói thưa thầy, mẹ mới biết mình chạy nhầm lầu rồi, vào trúng kí túc xá giáo viên, thầy giáo kia vừa mới tốt nghiệp, còn rất trẻ, hóa ra là mẹ mắng sai người. Con gái kinh ngạc hỏi Sau đó thì sao? Cô cười sau đó con chính là con gái của hiệu trưởng trường đấy thôi!Chương 6 Ván cược chung thânNăm ấy anh và bạn bè trong kí túc xá cá cược, nếu theo đuổi được cô mỗi người trong phòng sẽ cho anh mười đồng. Anh mới tận tâm tận lực sắm vai một gã trai chung tình cuồng dại vừa gặp đã yêu cô, diễn rất thật, có lúc thậm chí chính anh còn quên mất đây chỉ là đánh cược. Một tháng sau, cô đồng ý với anh, anh thắng ba mươi đồng. Nhưng bắt đầu từ đó, mỗi ngày anh lại lo lo lắng lắng sợ cô biết được lí do mà anh tiếp cận. Rốt cuộc cũng có một ngày bí mật bị lộ ra, anh hoảng hốt đến đỏ bừng cả mắt, cô lại cười cười Anh nghĩ ba mươi đồng đó là ai đưa?Chương 7 Đơn phương không đơn độcSau khi tốt nghiệp trung học anh ra nước ngoài. Cô thầm thương anh, sau khi anh xuất ngoại lần nào cô cũng tính chính xác khung giờ để giả vờ ngẫu nhiên gặp được anh trên mạng, sau đó thì tán chuyện. Cô vô cùng cẩn thận, sợ anh nhận ra lòng mình sẽ lảng tránh gặp cô. Thái độ của anh vẫn lạnh lùng, vẫn kiệm lời như thế. Trước khi tốt nghiệp đại học, cô cảm thấy rất mệt mỏi, lần cuối cùng nói chuyện với anh, cô nói Em muốn đi xem mắt. Mấy ngày sau anh phong trần mệt mỏi xuất hiện trước mặt cô Em trêu chọc anh suốt bốn năm, lúc anh rung động rồi em lại muốn chạy, anh không đồng 8 Tất cả trong tình yêuHọ quen nhau trong một bữa tiệc, vẻ nho nhã của anh hấp dẫn cô. Người khác đến chúc rượu anh liên tiếp, cô sợ anh không đỡ nổi nên chắn rượu thay anh. Sau đó cứ có tiệc rượu anh lại nói người khác gọi cô, cô nghĩ có lẽ là vì mình chắn rượu cho anh. Có một ngày anh lại uống say, cô không kìm được nhân lúc anh mơ màng mà thổ lộ. Anh chuếnh choáng cười Được, anh nhận em. Lần tiếp nữa cô lại định thay anh chắn rượu, có một người bên cạnh nhìn anh đập bàn Đã thành công rồi mà. Cái đồ ngàn chén không say như cậu muốn giả bộ tới khi nào?Chương 9 Cười với anh một cáiAnh đến công ty thực tập, hướng dẫn anh là một phụ nữ rất lạnh lùng. Anh khó chịu, hét to cô có tin tôi lấy tiền đập chết cô không. Cô nói tin, rồi mở ví tiền ra Đập vào đây này. Anh nổi điên Cô là người kiểu gì đấy hả*? Ở đâu à! Cô liếc nhìn anh Ở chân đấy, có muốn nếm thử không? Hắn tức giận đến nhức cả gan. Không lâu sau thân phận thái tử gia của anh bị lộ. Anh cười gằn nhìn cô Sợ chưa? Cô ngẫm lại, nói Tôi từ chức rồi. Anh hất bàn Tôi không cho! Tôi phải giày vò cô cả đời mới hả giận.*nhân vị danh dự, ý là cô có danh dự hay không thế hả? Theo nghĩa đen lại là vị của người, nên nữ chính đáp lại là vị ở chân 10 Cứ ôm em vậy thôiAnh là cấp trên của cô, là một nhân tài, cô âm thầm ngưỡng mộ. Yêu cầu của anh rất nghiêm khắc, làm gì sai sẽ bị trách mắng nặng nề. Cô gắng chịu, nuốt nước mắt muốn chui luôn xuống đất. Từ đó cô bắt đầu sợ anh. Không lâu sau cô lại nghe được tin, họ nói anh từ chức. Cô hoảng hốt, tương lai của anh ở đây rạng rỡ thế mà. Nhưng mà không dám hỏi. Không ngờ lúc tan làm anh lại chặn trước cô, hỏi Không muốn biết nguyên nhân à? Cô lúng túng hỏi thử, anh cười nói Trong công ty không cho phép mọi người yêu nhau, anh biết em không muốn đi, vì thế anh đi!Chương 11 Đời này anh chỉ thích em thôiNăm ấy cô mười lăm, ba dẫn anh về nhà bảo cô gọi anh là chú. Cô ngước nhìn khuôn mặt tuấn tú đó, tim thình thịch, hai chữ đó không sao gọi được. Anh đến để mua tranh của ba. Đảo mắt cô đã hai mươi hai, bốn năm qua lúc nào anh cũng đến nhà cô, đến mức tranh của ba cô đã bị anh mua hết, nhưng anh vẫn thường xuyên tới gặp. Cuối cùng có một ngày cô không kìm được hỏi, tại sao anh tới? Trong nhà đã bán tranh hết rồi. Anh mới cười Vì anh muốn biết tại sao em không chịu gọi anh là chú!Chương 12 Em hãy gả cho anhMẹ tái hôn, cô có anh kế. Anh kế nghiêm túc kiệm lời, cô lại bướng bỉnh hay mắc lỗi. Mỗi khi làm sai cô lại bị anh kế phạt không cho ăn cơm. Cô háu ăn là thế, điều cô không nhịn được là không được ăn gì, từ đó về sau, cô đối nghịch với anh kế khắp nơi, đấu nhau mãi, cô lại thấy mừng thầm. Sau khi ba dượng mất, anh tách cô ra khỏi hộ khẩu nhà mình. Lúc cô đang đau lòng không ngớt, đột nhiên anh lại nói một câu Không tách em ra khỏi hộ khẩu, chẳng lẽ em muốn anh cưới em gái của mình. Cô nói, đến sinh nhật mình cô sẽ mời “bạn tốt” ăn kẹo. Anh lại thấy có chút gì đó khá hài lòng, bởi vì anh cảm giác mình cũng được cô xếp vào ô “bạn tốt”.Nhờ sự chăm chỉ nỗ lực lại có thêm thiên phú, Mộc Tiểu Niên nhanh chóng thăng cấp từ thợ làm tóc cấp ba lên thợ chính cấp Chỉ Phỉ vẫn thường đến tìm anh làm đầu, bây giờ anh đã có thể nghiễm nhiên trở thành thợ làm tóc chuyên dụng cho cô. Thợ chính trong cửa hàng trước kia vẫn làm cho Hứa Chỉ Phỉ thỉnh thoảng lại buột miệng trêu anh “Aiz, xem ra tôi già mất rồi, cả tay nghề lẫn khuôn mặt này luôn, không thắng nổi miếng thịt tươi trắng trẻo tươi ngon này rồi”.Nghe thầy nói vậy, bỗng dưng Mộc Tiểu Niên lại thấy hốt hoảng, nếu tay nghề của anh không khá hơn, sau này có lẽ Hứa Chỉ Phỉ cũng không dùng anh nữa? Nhỡ một ngày nào đó có một miếng thịt tươi trẻ trung trắng trẻo hơn hơi anh đến cửa hàng, lúc sấy tóc cho cô cũng bất cẩn làm cuốn tóc vào trong thì sẽ thế nào đây?Mộc Tiểu Niên quyết định phải học tập nâng cao tay nghề hơn nữa. Nhưng mà muốn đi học cần một số tiền học phí rất lớn, lúc anh hỏi ông chủ có thể vay tiền của cửa tiệm để đi học được không, sau khi học về anh sẽ từ từ trả lại. Ông chủ từ chối một cách cực kì uyển Tiểu Niên ủ rũ, lúc Hứa Chỉ Phỉ tìm anh để làm tóc anh mới cố miễn cưỡng vực dậy tinh thần trò chuyện lại với khi chuẩn bị làm tóc xong, đột nhiên Hứa Chỉ Phỉ đưa cho anh một tấm thẻ ngân hàng “Khi tôi tới vừa lúc nghe được ông bà chủ đang nói chuyện với nhau, anh muốn đi học thêm nhưng không có tiền nên định mượn của tiệm. Ngốc thật, tôi có tiền mà, sao anh không mượn thẳng tôi này?”Khuôn mặt Mộc Tiểu Niên đỏ lên “Sao mà tôi mượn cô được chứ!”Hứa Chỉ Phỉ trừng mắt “Sao lại không thể lấy tiền của tôi? Không phải chúng ta là bạn tốt à? Quan hệ giữa anh và ông chủ tốt hơn với tôi nữa hả? Cầm đi cầm đi, đâu phải cho anh không đâu, cho mượn mà, sau này phải trả lãi nữa đấy”.Mộc Tiểu Niên do dự, không nhấc nổi tay Chỉ Phỉ nhét thẳng thẻ vào tay anh “Anh xem nhà tôi nhiều tiền lắm mà, mau mau cầm đi, đừng đắn đắn đo đo thế nữa”.Mộc Tiểu Niên siết chặt tấm thẻ, lòng xúc động “Cô không sợ tôi không trả nổi à?”Hứa Chỉ Phỉ bật cười “Thế thì tốt quá rồi, anh lấy thân báo đáp gán nợ là được thôi”.Mộc Tiểu Niên đỏ mặt “Tiểu Phỉ, cảm ơn cô!” Anh nuốt nước miếng một cái, gắng nhẫn nhịn, nhưng lại không sao kìm nén được nghi vấn anh vẫn giấu trong lòng “Tiểu Phỉ, cô có thể nói cho tôi biết… tại sao cô lại tốt với tôi như thế?”Hứa Chỉ Phỉ cười ha hả “Bởi vì anh đẹp trai”.Mặt Mộc Tiểu Niên lại đỏ bừng rối rắm. Cô vẫn luôn đùa giỡn anh như thế, trêu chọc khiến trái tim anh không cách nào kiên định, như dòng nước đang sôi, sùng sục nóng bỏng không ngừng, muốn kháng cự cả sự thật cô đã có người yêu và sự chênh lệch vô cùng lớn giữa hai người họ, cực kì đến khi làn sóng trong lòng anh tĩnh lại, chờ đến khi anh ý thức lại được những vấn đề này, một bầu trời ủ rũ và bất lực lại bao trùm toàn bộ. Anh nhắc nhở mình rằng, không được có những ý nghĩ không an phận. Nhưng mà ngay lần Hứa Chỉ Phỉ vừa xuất hiện tiếp theo, bầu trời ủ rũ trong lòng anh lại bị thủy triều đánh bật, thay vào đó là những rung động ngập tràn phi thực tế mà cô đã mang đến cho anh. Anh cứ quay mòng mòng bơi lặn trong một chu kì tuần hoàn như thế, như thể đã đi vào ngõ cụt không cách nào thoát ra, để mặc cô gái ấy ảnh hưởng đến tất cả sướng vui đau khi Mộc Tiểu Niên đi học vè, anh được tham gia một cuộc thi quốc thế. Không biết là do quá may mắn hay năng lực tuyệt vời, anh lại đoạn giải nhất lần này. Sau giải đó, Mộc Tiểu Niên được thăng cấp từ thợ cấp hai lên đến thợ chính cấp Chỉ Phỉ thì không ngừng giới thiệu các bạn bè thân thích cạnh mình, có khi sẽ đi cùng bạn bè người quen tới chỗ anh làm tóc, cố gắng khuếch trương danh tiếng của anh ra. Dưới nỗ lực chào hàng của Hứa Chỉ Phỉ, Mộc Tiểu Niên đã vươn tới một quy mô mới. Dần dần, tay nghề của anh càng ngày càng điêu luyện, anh bắt đầu có được những nhóm khách cố định, đương nhiên, phần lớn trong đó đều là bạn bè mà Hứa Chỉ Phỉ giới thiệu. Mà nhóm người có liên quan đến cô lại chính là một nửa nhóm xã giao của tầng lớp thượng lưu trong thành phố này rồi, đương nhiên, những người đó nếu không phải chức cao vọng trọng thì cũng là phóng khoáng thẳng tay. Nhờ những lời truyền miệng đó, sau đấy không lâu, danh tiếng của Mộc Tiểu Niên đã cực kì vang dội, càng ngày càng có nhiều người nghe danh mà tới, thậm chí có những lúc khách đến quá đông, nếu không hẹn sớm trước mấy ngày thì không lấy được số của anh thợ Mộc Tiểu mà dù có nhiều người hơn nữa, dù Hứa Chỉ Phỉ có đi tới lúc nào, Mộc Tiểu Niên cũng sẽ bỏ hết để bắt chuyện với cô. Anh không quan tâm nếu là thế có gây mất lòng những khách khác hay không, nhưng chỉ cần cô đến thì phải ưu tiên như với anh mà nói, để có được thành tựu hôm nay, tất cả đều là nhờ Hứa Chỉ Phỉ. Nếu không phải cô giúp anh mọi lúc, đưa anh đi học, cổ vũ anh tham gia thi tài, có lẽ anh vẫn còn là một cậu học việc chỉ biết cầm máy sấy sấy tóc mà thôi. Đối với anh, cô như thể đã làm anh sống lại thêm lần nữa, vì thế dù có đến lúc nào, anh cũng sẽ đón tiếp ngay lập tức. Dù có bao nhiêu người xếp hàng hẹn trước, cả đời này anh cũng sẽ không áp dụng nó với khi khách hàng càng lúc càng đông, kiểu “làm công cho người khác” này dần dần không thỏa mãn được ước muốn tương lai của Mộc Tiểu Niên nữa. Anh muốn đến một nơi tốt hơn, bởi vì nếu tốt hơn một chút, có lẽ khoảng cách tới cô lại gần thêm một chút, gần thêm chút từ chức thợ chính, tự mình mở tiệm. Bởi vì có khách hàng cố định, sau khi tiệm khai trương họ lại chuyển đến đây đông như trẩy hội. Anh nghĩ có lẽ sẽ không còn lâu nữa, anh có thể tự mua nhà cho việc dần đi vào quỹ đạo, kế hoạch cuộc đời anh cũng có mục tiêu mới, hầu như mọi thứ đều rất tốt, chỉ ngoại trừ Hứa Chỉ Phỉ mà thôi. Khoảng thời gian gần đây, Mộc Tiểu Niên phát hiện Hứa Chỉ Phỉ có gì đó không hài lòng. Anh hỏi thì cô chỉ nói chuyện trong nhà của cô, một lời khó nói lâu sau đó, có một người đàn ông anh tuấn chở một cô gái xinh đẹp đến tiệm anh làm gái đó chỉ đích danh Mộc Tiểu Niên, nói là đã nhờ người hẹn trước rồi. Một người thợ trong tiệm thì thầm nói với Mộc Tiểu Niên, cô gái này là minh tinh mới nổi lên, có cô ấy đến đây tiệm chúng ta sẽ nổi lên nhanh Tiểu Niên rửa tay sạch sẽ rồi đi ra tiếp đón. Anh hỏi cô gái kia muốn làm tóc kiểu gì, cô gái quay đầu hỏi bạn trai đi cùng “Dịch Hoa à, anh nói xem em làm kiểu đầu nào mới đẹp?”Bàn tay cầm lược của Mộc Tiểu Niên run lên.“Em làm gì cũng đẹp cả”. Người đàn ông đó trả lời xong thì ra ngoài nghe điện Tiểu Niên nhìn theo bóng lưng kia, bình tĩnh hỏi cô gái “Anh ta là luật sư à?”Cô gái xinh đẹp nọ nở nụ cười kiêu ngạo “Đúng đấy! Anh nhận ra anh ấy à? Anh ấy từng giải quyết rất nhiều vụ án đó”.Mộc Tiểu Niên đứng bật dậy. Anh không buồn nhìn cô ta thêm nữa, lạnh lùng nói với trợ lý “Bụng tôi khó chịu quá, buồn nôn lắm chắc không làm được rồi, anh tới làm cho cô này đi”.Cô gái sầm mặt “Sao thế? Khó lắm tôi mới hẹn trước được, giờ anh lại nói đau bụng không làm, anh có muốn hành nghề nữa không vậy? Hơn nữa nhìn qua đã biết anh không phải đau bụng rồi? Xin hỏi tôi xúc phạm anh cái gì à?”Dịch Hoa nói chuyện điện thoại xong vừa vào, nghe được cô gái nọ đang bực bội không vui. Anh an ủi cô xong thì đi tới trước hỏi Mộc Tiểu NIên “Ông chủ Mộc phải không? Hi vọng anh biết tôi là luật sư, nếu anh cứ giữ thái độ không tôn trọng khách hàng như vậy, tôi có thể có cả trăm cách dùng phát luật để xử lí anh đấy”.Mộc Tiểu Niên khẽ cười “Xử lí tôi? Xử lí tôi cái gì? Pháp luật quy định người dân không được đâu bụng hả?”Nói xong anh quay đầu đi thẳng, bóng lưng thẳng thớm đẹp trai, càng chọc tức cô minh tinh dịu dàng và anh luật sư xanh mặt, nhăn nhó đẩy cửa đi. Còn bao nhiêu lời chưa nói Còn nơi đây những chiếc hôn Còn bao nhiêu là suy nghĩ Vấn vương trí óc em Thời gian trôi sao nhanh thế? Chẳng thể nào quay bước đi Cũng chẳng thể tìm anh mãi Biết sao cho ngày hết mau Như là đã quên mất anh từ lâu Uh oh uh oh, đã từ lâu Như là trái tim em chưa từng *** Uh oh uh oh, *** biết ai Hứa sẽ yêu thật nhiều Sẽ thương thật nhiều Nhưng anh đâu hay con tim anh mang tự do Đâu ràng buộc điều chi Mưa rồi sẽ tan Giấc mơ vụt qua Và ta sẽ như chưa từng yêu Chưa từng yêu. Đã cho anh biết bao nhiêu Dù em không muốn nhắc lại Nhưng nỗi đau này trong em không thể dứt Em phải cố quên anh đi từ lâu quên từ lâu Như là trái tim em chưa từng ****** biết ai Hứa sẽ yêu thật nhiều Sẽ thương thật nhiều Ai đâu hay con tim anh mang tự do Đâu ràng buộc điều chi Mưa rồi sẽ tan Giấc mơ vụt qua Và ta sẽ như chưa từng yêu Chưa từng yêu. Ca khúc Yêu Em Yêu Đến Nao Lòng Tuyết Sơn Phi Hồ 1999 OST do ca sĩ Trương Học Hữu Jacky Cheung thể hiện, thuộc thể loại Nhạc Hoa. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát yeu em yeu den nao long tuyet son phi ho 1999 ost mp3, playlist/album, MV/Video yeu em yeu den nao long tuyet son phi ho 1999 ost miễn phí tại Lời bài hát Yêu Em Yêu Đến Nao Lòng Tuyết Sơn Phi Hồ 1999 OST Lời đăng bởi seungri000 Bài Hát Yêu Em Yêu Đến Nao Lòng Tuyết Sơn Phi Hồ 1999 OST - Jacky Cheung Trương Học Hữu **Lời dịch tiếng Việt Cuộc sống bắt đầu từ khi nào. Huynh tin chắc là từ khi gặp được muội. Bắt đầu ngóng trông đôi mắt muội. Làm sao huynh có thể kìm nén nỗi nhớ nhung này đây. Giờ này gặp được muội có lẽ đã quá muộn rồi. Không còn cách nào để được sống bên muội, Không muốn nhớ lại càng nhớ muội hơn. Giả vờ vui vẻ để rồi càng đau thương. Hình bóng muội cứ ẩn hiện trong mỗi đêm thâu. Chỉ mong sao muội không phải là muội. Huynh biết làm sao đây? chỉ đành yêu muội, yêu đến độ không còn biết đau đớn. Duyên đến duyên đi huynh không hiểu. Vậy mà như chưa từng gặp gỡ. Năm sau quay đầu nhìn lại mộng càng như hư không. Trời đất khi nào sẽ chấm dứt. Lúc bước đi, lúc từ biệt muội, tất cả trong huynh đã không còn ý nghĩa. Hỏi ai có thể làm chủ số mệnh. Nói có lựa chọn chỉ là kiếm cớ thoái thác. Ai không vì tình yêu mà tư lợi? Chọn cách không yêu muội, chọn cách không nhớ muội. Các cách chọn lựa có lẽ quá nhiều nếu huynh không là huynh. Huynh phải làm sao? Thôi đành yêu muội, yêu đến độ không biết đau đớn. Duyên đến duyên đi huynh không hiểu. Vậy mà sao vẫn không chung đường. Đã từng bên nhau trong những đêm tuyết lạnh giá. Yêu muội, yêu đến độ không biết đau đớn. **Lời bài hát tiếng Hoa 生命何时开始 确信不疑偶遇你时 凝望你一双眼开始 但思念如何休止 见你之时已是太迟 无办法共同过日子 不想想起偏更记起 假装开心心更悲 辗转翻侧因为你起 愿你不是你 *只好爱你痛到不知痛 缘来缘离没法懂 然而如从未相逢 来年回头梦更空 天地何时终止 远去之时告别你时 全部已不再有意思 问生命谁人主使 说有选择乃是托辞 谁没有为情变自私 可拣选不恋上你么 可拣选不想你么 种种拣选可以许多 若我不是我 只好爱你痛到不知痛 缘来缘离没法懂 然而如何路不同 曾同行寒夜雪中 爱你痛到不知痛

chưa từng yêu em như thế